Công việc đối với người đàn ông là một vấn đề quan trọng. Công việc chiếm một phần lớn thời gian, tiêu hao đa phần tâm lực của đàn ông. Nếu một người đàn ông trung niên lâm vào khủng hoảng công việc, tình cảnh của anh ta khốn đốn ra sao không cần phải bàn thêm, thế mà anh ta không thể trốn tránh sự thực này. Để anh ta về hưu non rời khỏi cương vị làm việc sớm ư? Đó không phải là kế lâu dài, chẳng qua chỉ rút ngắn thời gian cần phải đối diẹn với sự thật mà thôi. Để không rơi vào khủng hoảng, đàn ông cần phải đối diện với công việc của mình và hoàn thành nó một cách tốt nhất có thể.
Khi người đàn ông bắt đầu tiến lên nấc thang của sự thành công, anh ta dường như chỉ nhìn thấy nấc thang phía trên – từ 20 tuổi dần dần đi vào tuổi 30, rồi bước vào tuổi 40. Khi anh ta dừng bước đi tới thành công, lĩnh vực công tác của anh ta theo đó mở rộng như chiếc kim tự tháp lộn ngược.
Hồi đầu, công việc của anh ta nhỏ mọn, phạm vi công việc có hạn, theo đà bước tới phía trước, đi lên con đường thành đạt, trách nhiệm của anh ta cũng vì thế mà ngày một mở rộng và nặng nề thêm ra.
Chức trách công việc mở rộng, có quyền thế trong tay, lẽ ra là một việc đáng mừng, song cũng khiến anh ta cảm thấy sức ép to lớn hơn, thúc đẩy anh ta không ngừng chạy theo thành công, nỗ lực đưa công ty lên tới đỉnh cao phát triển. Thế là anh ta buộc phải không ngừng đặt ra mục tiêu trung hạn, dài hạn, và tập trung tâm lực thực hiện.
Khi anh ta gần 45 tuổi, có lẽ đã phải làm việc quá tải, thế mà lúc này sức khỏe cần thiết không còn tăng lên tương ứng được nữa. Đấy là căn nguyên của mâu thuẫn.
Nói chung, khối lượng công việc cả đời của chúng ta, hàng năm tăng theo tỷ lệ 10%. Nếu lúc 25 tuổi có 30 việc phải hoàn thành thì đến năm 45 tuổi chúng ta rất có thể phải làm 250 việc.
Song, thật là đáng tiếc, chúng ta lúc này không còn sức khỏe của tuổi 25 để đảm đương sức ép của khối lượng công việc tăng lên gấp nhiều lần nữa rồi.